Thuở nhỏ, Lão Tử từng theo học một vị lão sư tên là Thường Tung. Sư phụ Thường Tung rất chú trọng truyền đạt cho Lão Tử về lễ nghi của nhà Ân Chu. Những phép tắc lễ nghi này lại vô cùng phức tạp, nên khiến cho Lão Tử, bấy giờ còn là một đứa trẻ, cảm thấy rằng nhiều lễ nghi như vậy thì sống trên đời thật sự là việc quá khó khăn!

Rất nhiều năm sau, khi Lão Tử đã là một người trưởng thành thì sư phụ Thường Tung của ông cũng đã vô cùng già yếu. Vào thời điểm sư phụ Thường Tung lâm bệnh nặng, Lão Tử biết chuyện đã lập tức đến thăm thầy.

Lão Tử tiến đến bên cạnh giường của thầy và hỏi: “Xem ra thầy khó qua khỏi. Dám bạch thầy còn điều gì dạy bảo chúng con không ạ?”

Sư phụ Thường Tung không nói gì mà há miệng ra cho Lão Tử xem, rồi lấy tay chỉ chỉ và thều thào hỏi: “Lưỡi của ta còn không?”

Lão Tử cảm thấy kỳ lạ, thầm nghĩ: “Thầy phải chăng đã bệnh đến mức lẫn rồi sao? Sao lại hỏi câu đó? Không còn lưỡi thì sao thầy có thể nói chuyện được?”

cung-coi-thi-chet-mem-mai-moi-song
Trước khi qua đời sư phụ của Lão Tử đã dạy “mềm thắng cứng – nhu thắng cương”. Ảnh dẫn theo youtube.com

Sư phụ Thường Tung lại hỏi Lão Tử: “Thế răng của ta còn không?”

Lão Tử vẫn khó hiểu, trả lời: “Thưa, rụng hết rồi ạ!”

Sư phụ Thường Tung lại hỏi tiếp:“Thế con có biết là vì sao không?”

Ngẫm nghĩ giây lát Lão Tử thưa với thầy: “Thưa thầy! Bởi vì lưỡi mềm nên còn, răng cứng nên rụng, có phải vậy không ạ?”

Sư phụ Thường Tung khẽ gật đầu rồi nhắm mắt.

Về sau, trong cuốn “Đạo Đức Kinh”, Lão Tử đã viết: “Kiên cường giả tử chi đồ, nhu nhược giả sinh chi đồ… Kiên cường xử hạ, nhu nhược xử thượng”, ý tứ là cứng cỏi thì chết, mềm mại mới sống, cứng cỏi thì kém, mềm mại mới hơn.

Lão Tử cũng viết: “Thiên hạ mạc nhu nhược vu thủy, nhi công kiên cường giả mạc chi năng thắng: kì vô dĩ dịch chi. Nhược chi thắng cường, nhu chi thắng cương. Thiên hạ mạc bất tri, mạc năng hành”. Ý nói trong thiên hạ không gì mềm yếu hơn nước, thế mà nước lại công phá được tất cả những gì cứng rắn. Mềm thắng cứng, yếu thắng mạnh, thiên hạ ai cũng biết thế, nhưng chẳng có ai làm được.

Để giúp con người trở về bản tính tiên thiên lương thiện của mình, Lão Tử đã để lại cuốn “Đạo Đức Kinh” quý giá. Với chỉ 5000 từ, ông đã cho hậu thế hiểu được ý nghĩa của Đạo, mối quan hệ giữa Đạo và sự hình thành vũ trụ cũng như nguồn gốc của vạn vật. Ông cũng giảng cách làm người, và làm thế nào để nhân loại có thể quay trở về bản tính thuần khiết của bản thân. “Người thuận theo đất, đất thuận theo trời, trời thuận theo Đạo, Đạo thuận theo tự nhiên”, con người sống hòa hợp với thiên nhiên và tạo hóa, tuân theo quy luật của tự nhiên thì cũng chính là đang tiến gần về Đạo.

ban may cat sat makita