1. Vạn sự tùy duyên – nhân sinh đều là nhân quả
Theo kinh Phật, mỗi người sinh ra và sống trên đời đều có những mối duyên riêng. Duyên đến rồi đi, ta gặp người này nhưng không gặp người kia, ta yêu người này nhưng không yêu người kia, ta làm việc này mà không làm việc kia. Tất cả đều từ chữ “nhân”, mà “quả” là do chính ta gieo trồng. Nói cách khác, duyên chính là quả từ nhân mà ta đã gieo. Tư tưởng nhân quả, mọi điều ta nhận được hôm nay là nghiệp của những việc ta làm trước đó.
Gieo nhân lành gặt quả lành, gieo nhân ác ắt gặp ác báo. Vì thế có rất nhiều việc không cưỡng được, người có duyên “thiên lý năng tương ngộ”. Người vô duyên muốn gặp nhau còn khó, có gặp nhau cũng chỉ là tiếng thở dài. Chuyện gì đến sẽ đến, chuyện gì đi sẽ đi, thuận theo tự nhiên, không cần sân si. Con người sống nhờ duyên không phải để trông chờ vào may mắn. Sống với tâm thế hiểu rõ nhân tình thế thái, biết điều gì nên nắm, cái gì cần buông.
Người hiểu chuyện sẽ thấy rất kì diệu, xa xôi mấy cũng hóa gần gũi. Người không hiểu chỉ biết than trời trách đất, đổ tại số phận. Bình thản khác với vô tâm, tin vào duyên phận khác với trông chờ may mắn. Người hữu duyên không ngồi chờ,mà sẽ đi tìm nhân duyên một cách lạc quan và tin tưởng.
2. Đức năng thắng số – cải biến nhân duyên
Số phận – điều gì tạo nên? Phật giáo cho rằng, số là nghiệp, là quả mà ta hưởng khi gieo nhân nên số ấy với duyên đi chung đường. Phật dạy vạn sự tùy duyên sao còn mong đức năng thắng số? Vì chuyện ở đời đâu phải mãi mãi trên một con đường thẳng, nó sẽ thay đổi, sẽ quanh co như chính cuộc đời ta vậy. Đứng giữa ngã ba đường, chọn lối nào là quyết định ở ta, nhân sinh sẽ cho ta các phương án, đức cho ta một đáp án. Duyên không thể cầu nhưng đức có thể bồi đắp. Làm người, tin vào số và cũng tin vào mình vì đời có nhân có quả.
Ví như ta yêu một người nhưng người đó không yêu ta, là vì ta với người ấy không có duyên, không thể chung đường. Nhưng ta sống tốt, tin vào tình yêu và tin vào người sẽ yêu mình, nhất định gặp được người chung lối. Đó là dùng đức mà tự tạo nhân duyên. Tích cực, lạc quan, ông trời không bạc đãi.
Duyên là quả, đức là nhân, gieo đức hôm nay gặt may mắn sau này. Số phận thay đổi khi bản thân ta đổi thay, may mắn sẽ tới nếu đức đủ lớn. Tùy thời tùy người để sống có đức, sẵn sàng đón nhận những điều mới mẻ và tốt lành hơn.
3. Thuận theo tự nhiên hay tự tạo ra vận may ?
Vạn sự tùy duyên – thoạt nghe tưởng buông xuôi, ỷ vào số trời nhưng thực chất là lối sống, lối suy nghĩ, quan điểm tích cực. Vì sao nên thuận theo? Vì mọi thứ đã định, có những việc không thể cố chấp, có những việc nhất định phải buông tay. Công việc ấy không phù hợp, con người ấy không có tiếng nói chung, vậy tại sao cứ không buông tha.
Buông tha không phải từ bỏ, tùy duyên không phải thả trôi số phận. Ở trên đời có nhiều việc không như ý, nhưng cánh cửa này đóng lại, cánh cửa khác mở ra. Tùy bỏ đi rồi sẽ thấy thực ra điều tốt lành của mình còn ở phía sau kia.
Chính vì biết từ bỏ nên mới tạo ra cơ hội mới, không đau khổ sao thấy hết được hạnh phúc, không chấp nhân bỏ cũ sao nắm được cái mới, không chịu rủi ro sao có thể bắt được cơ hội. Duyên do mình tạo vì biết rằng vạn sự tùy duyên, của mình thì sẽ là của mình, đức ấy mình hưởng, không phải của mình, tích thêm đức để được thiện báo.