Văn nhân Thôi Ưng bản tính thẳng thắn, tiết độ sứ Trương Kiến Phong thường tán thưởng tài ba của ông, đã mời ông làm phụ tá. Thôi Ưng sau khi đi theo Trương Kiến Phong, thường sống trong quân doanh. Một đêm nọ, Thôi Ưng đột nhiên lớn tiếng la hét, làm kinh động binh lính. Quân sĩ đều vô cùng phẫn nộ, đòi giết Thôi Ưng, Trương Kiến Phong đành phải đem ông giam lại.

Hôm sau thiết yến, vị giám quân nói với Trương Kiến Phong: “Tôi và ngài sẽ có một giao ước, hai bên không thể làm trái”. Trương Kiến Phong nói: “Được”.

Giám quân nói: “Tôi có một thỉnh cầu, tôi muốn được gặp mặt Thôi Ưng”. Trương Kiến Phong đáp: “Sẽ y theo lời giao ước”.

Ngừng một lúc, Trương Kiến Phong lại nói: “Ta cũng có một thỉnh cầu”. Vì vừa được thỏa mãn nguyện vọng, giám quân vội đáp ngay: “Được”.

Trương Kiến Phong từ từ nói: “Ta không chấp nhận cho mời Thôi Ưng”.

Nghe xong, mọi người xung quanh đều bật cười.

Cuộc đối thoại của Trương Kiến Phong và giám quân có vẻ như đơn giản dễ hiểu, thế nhưng lại hàm chứa rất nhiều nghệ thuật. Trong quân doanh phải nghiêm túc tuân thủ quân pháp, nhưng Thôi Ưng lại làm ồn vào giữa đêm, có thể gây sự chú ý cho kẻ địch hoặc làm loạn trong chính quân doanh. Vì thế, binh sĩ tức giận cũng là lẽ tự nhiên.

Khi giám quân muốn Trương Kiến Phong thả Thôi Ưng ra, nếu Trương Kiến Phong thuận theo thì binh lính sẽ không phục, nhưng bản thân Trương Kiến Phong cũng muốn thả Thôi Ưng. Chính vì thế, ông đã biến câu chuyện thành một màn hài hước gây cười, có thể hóa giải hiềm khích của những người trong doanh trại. Sau sự việc này, Thôi Ưng cũng tránh được việc bị trừng phạt.

ban may cat sat makita